Bài luận tìm học bổng du học : Tại sao chú gà băng qua đường ?
Bài luận là một trong những điểm chốt yếu để lấy học bổng du học. Đây là bài vào đại học danh giá University of Chicago ở Mỹ của một học sinh Mỹ dự định học ngành Hóa- Sinh có tiêu đề cực kỳ giản dị ” Tại sao chú gà lại băng qua đường?”.
Bài luận viết này rất sâu sắc, cho thấy tư duy xuất sắc của một học sinh được giáo dục tự do và khai phóng. Thật thèm muốn những tư duy lành mạnh như thế này. Xin coi bản Việt ngữ của bài luận “Tại sao chú gà băng qua đường” dưới đây.
Đề bài luận : Tại sao chú gà băng qua đường?
Trả lời: Một cánh đồng cỏ xanh mướt được cắt tỉa cẩn thận với độ dài đủ hoàn hảo ; một khu đất rộng màu xanh được trang trí bằng những đám mây bông xốp; một cái chuồng được sơn màu đỏ độc đáo nằm chính giữa trên đỉnh đồi – chú gà mãn nguyện nhìn thế giới đẹp như tranh vẽ của mình.
Trong một khu vực được bao quanh bởi một hàng rào bạc sáng bóng,chú ta nhìn xung quanh những người bạn của mình: những con gà trống đang mở tiệc ngũ cốc và những con gà mái đang thơ thẩn trên những chiếc đệm cỏ khô sang trọng. Khi người đàn ông đẹp trai mặc áo sơ mi kẻ sọc và quần jean xanh đi nhặt trứng gà mái, chú gà cảm thấy vô cùng mang ơn anh ta vì đã cung cấp cho nó lối sống bình dị này.
Vào một ngày tinh khôi như tất cả những ngày khác, chú gà đang vui vẻ ăn bữa trưa của mình trong khi người đàn ông tốt bụng cẩn thận nhặt những quả trứng trắng mịn thì nó nhận ra rằng người đàn ông đã bỏ sót lại một quả trứng.
Nằm một cách kỳ lạ ở cuối hàng rào kim loại, được làm nổi bật bởi ánh nắng vàng rực rỡ, quả trứng màu trắng làm cho chú gà thấy khác so với những quả trứng còn lại. Chú di chuyển về phía ánh sáng để ngầm thông báo cho người đàn ông về sai sót của mình. Nhưng sau đó, chú trông thấy một đường răng cưa màu xám trên quả trứng hoàn mỹ. Bị thôi miên và kinh hãi, chú gà nhìn thấy đường răng cưa mau biến thành một vết nứt và một chiếc mỏ nhỏ gắn với chiếc đầu xù màu vàng thò ra. Bỗng một bóng đen phủ xuống con gà và người đàn ông tốt bụng giật lấy quả trứng – chú gà con – và biến mất.
Chú gà –bối rối,lúng túng – từ từ ngước mắt lên khỏi bãi đất trống. Lần đầu tiên, nó nhìn qua hàng rào bạc của cái lồng và nhận thấy bãi đất hoang màu nâu đầy cỏ xanh khổng lồ trái ngược hoàn toàn với quang cảnh hoàn hảo xung quanh nó. Một cách thận trọng, nó tiến gần đến rào chắn hơn, xa hơn sự hoàn hảo đến khó tin của trang trại, nó phát hiện ra một biển rộng đầy sỏi đen. Được nhuộm bằng đá xám và được đánh dấu bằng các đường kẻ màu vàng, ngăn cách chú gà với cánh đồng đối diện.
Gà ta tò mò chạy vụt đến chỗ Gà mẹ (Mother Hen) vừa yên vị trên ngai vàng bằng cỏ khô của mình và đang nhắm mắt. Chú chắc chắn rằng gà mẹ luôn điềm đạm và nhân hậu sẽ giúp mình hiểu được những gì vừa thấy.
“Mother Hen, Mother Hen! Con vừa nhìn thấy một trong những quả trứng đó, vỡ vụn, và có một con gà con màu vàng bên trong. Đó là một baby. Có phải là những quả trứng mà người đàn ông tốt bụng mang đi là những chú gà con? Và mảnh đất màu đen đó! Nó là cái gì?” con gà buột miệng.
Đôi mắt gà mẹ đột nhiên mở trừng trừng. “BOK BOK! Con đừng bao giờ nói về những gì con đã thấy lần nữa, ” Mother Hen thì thầm ra vẻ nghiêm trọng,“ nếu không tất cả những thứ này sẽ bị lấy đi. ” Sau đó Mother Hen nhắm mắt lại và lờ chú gà đi.
Đông cứng trong sự hoài nghi, gà ta cố gắng để hiểu những lời khó nghe của gà mẹ. Nó diễn lại sự việc trong đầu. “Tất cả thức ăn, cỏ khô mềm đẹp, kho thóc đỏ hoàn mỹ – có lẽ tất cả những thứ này đều không đáng để từ bỏ. Có lẽ Mother Hen nói đúng. Mẹ chỉ muốn bảo vệ tôi khỏi việc mất đi tất cả ”. Gà ngẫm lại sự việc một lần nữa. “Nhưng đó là một con gà con ( vừa nở). Nếu đó là con của bà ấy thì sao? Liệu bà ấy vẫn sẽ không quan tâm ư?. Bà ấy thật ích kỷ; tất cả những gì Bà ấy quan tâm là cuộc sống hoàn hảo này ”.
Suy ngẫm lần cuối, con gà nhận ra và chấp nhận rằng Mother Hen đã biết người đàn ông kia làm điều gì đó sai trái; vậy mà bà ấy đã nhượng bộ sự tàn ác đó vì sự thoải mái của chính mình. Chú gà vỡ lẽ ra một điều gì đó, một kế hoạch bắt đầu chớm nở. Gà nhận ra rằng nó phải trốn thoát; nó phải đến được phía bên kia.
“Người đàn ông mặc áo sơ mi kẻ sọc đó lại lấy trộm trứng từ các con gà mẹ,” con gà thầm nghĩ vào ngày hôm sau khi thấy người đàn ông mở khóa lồng. Sau đó, Lúc ông ta đưa tay vào chuồng gỗ, quay lưng về phía cửa ra vào. “Ngay bây giờ!”, gà nghĩ và theo dấu riêng của mình, nó chạy về phía cửa đang mở và thoát ra mà không bị ai nhìn thấy.
Khi nhìn lại những người bạn của mình phía sau, chú gà cảm thấy một nỗi buồn sâu sắc và thương hại cho sự thiếu hiểu biết của họ. Nó muốn thôi thúc họ mở mắt ra, để thấy những gì họ đang hy sinh chỉ là cho những thú vui vật chất, dù nó biết họ sẽ không chịu đầu hàng thực tế giả dối. Gà một mình phóng đi.
Gà ta bèn đứng ở ranh giới giữa bãi cỏ xanh và sỏi đen. Khi nó chuẩn bị đặt bước chân đầu tiên của mình đến một nơi mà nó chẳng biết gì, một chiếc xe khổng lồ với 18 bánh làm bằng kim loại vút qua, để lại một vệt khói màu xám. Sau khi lấy lại hơi thở, nó di chuyển vài inch trên đường nhựa. Thêm ba chiếc xe tải chạy vút qua nữa làm cho nó thót tim.
“Tôi không thể làm điều này,” nó tự nhủ. “Những con quái vật này là một dấu hiệu. Chúng bảo tôi hãy quay lại. Hơn nữa, mất đi một vài chú gà con cũng không quá tệ. Người đàn ông có lẽ không xấu xa như vậy. Anh ấy cho chúng tôi thức ăn, và một ngôi nhà ”.
Nhưng rồi gà gạt bỏ giọng nói hèn nhát trong đầu, tự nhắc nhở bản thân về sự bất công đằng sau cái nhà tù trông có vẻ quyến rũ kia. Trong vài giờ tiếp theo, chú gà lên kế hoạch về vị trí nó sẽ di chuyển sao cho nó luôn ở trong khoảng trống giữa các lốp xe tải chạy qua. Nó đã đến các đường kẻ màu vàng.
Một màn đêm như tấm chăn đen dần dần đẩy đi ánh nắng chói chang và thay vào đó là những ngôi sao như kim cương và một mặt trăng hình lưỡi liềm phát sáng. Nó đã đến được cánh đồng hoang sơ.
Với một hơi thở sâu, chú gà bước vào trong đầm, một thế giới với các bụi cỏ cao màu be bị phủ một màu nâu bởi bóng tối. Không chắc chắn về những gì nó có thể khám phá, nó quyết định chỉ cần băng qua các bụi cỏ, sang phía bên kia. Nó tiếp tục tiến về phía trước trong một khoảng thời gian dài, khi bầu trời đen chuyển sang tím, rồi xanh lam, rồi hồng. Ngay khi con gà bắt đầu hối hận về cuộc hành trình của mình, bụi cỏ nhường chỗ cho một khung cảnh rộng lớn của cây cối, bụi rậm, hoa lá – Hỗn hợp và biến đổi, nhưng vẫn hoàn hảo. Ở một cái cây gần đó, con gà phát hiện ra hai con chim trống và mái đang chăm sóc một tổ chim con – từ bản năng tự nhiên của các cá thể không bị tác động bởi sự can thiệp xấu xa nào khác.
Và rồi con gà chợt nhận ra. Nó đã thoát khỏi một một nơi đầy giả tạo và xấu xa cũng như vượt qua được sự thiếu nhận thức của chính nó; nó đã đến một nơi mà trật tự thuần túy của thế giới ngự trị.
“Bây giờ tôi đã biết được sự thật,” nó tự nói với bản thân khi mặt trời ló rạng. “Nhưng ở đây, trong Tự nhiên, điều đó chẳng có ích gì. Trở về nhà, tôi cần cố gắng nâng cao nhận thức của bạn bè, chia sẻ sự hiểu biết này với họ. Nếu không, tôi cũng tàn nhẫn như người đàn ông mặc áo kẻ sọc kia, lấy đi cơ hội vượt qua sự ngu dốt.
“Tôi phải trở về ngay bây giờ; Tôi phải sang phía bên kia.”
(Fb Bích Hậu)